TỔNG CÓC LẤY VỢ
Vợ
chết được mấy tuần trăng
Vừa nghỉ hưu đã
hung hăng máu rừng
Con nuôi thành
vợ dễ không
Hai đời vợ bốn
đời chồng gặp nhau.
Chuyện tình này
có từ lâu.
Mang danh con
với nỗi sầu lòng cha,
Mai đây nắng
nhạt trăng tà.
Tiền nhà cầm cố
làm ma tế trời.
Xưa và nay vẫn
thế thôi.
Mang tiền cho
gái chẳng đòi được đâu.
Thân già phận đã
bạc mầu,
Chức quyền đỏ trước đên sau đó mà.
Để rồi con từ
mặt cha.
Chỉ
vì một chiếc lá đa đổi chiều.
Đồng
tiền đắp điếm tình yêu,
Thong dong cảnh chợ chó mèo gặp nhau.
Hồ
xuân Hương ,bà ở đâu,
Về xem Tổng Cóc đang hầu bê non
Gặp lại người xưa.
Đã 44 năm rồi hôm nay lại nhìn thấy ảnh.Xin có bài thơ nói lên cuộc gặp gỡ này nhé.
Người xưa gặp lại người xưa.
Hai người xưa ấy vẫn chưa thấy già
Người xưa nay đã là Bà.
Với mình người ấy có già cho đâu.
Tình cờ nay lại gặp nhau.
Biển trong cơn bão con tầu chung chiêng .
vẫn nguyên má núm đồng tiền.
Làm cho bao nỗi ưu phiền tới nay.
Nhớ ngày gió bấc heo may,
Nhớ khi tay nắm chặt tay trên đường.
Trách con đò sớm sang ngang,
Để cho bao khách quá giang đợi chờ
Xa nhau từ bấy đến giờ.
Mừng nhau thuận bến suôi bờ ấm êm.
Vầng trăng vẫn sáng trời đêm.
Mùa xuân hoa lở ngọt mềm chim ca.
Dù cho người ấy là bà.
Với mình người ấy có già cho đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét